Thảm họa Cupcake

 

Mọi người chắc đã từng biết đến nhiều thảm họa như thảm họa động đất, núi lửa, sóng thần; thảm họa thời trang …nhưng thảm họa cupcake thì khó ai có cơ hội nghe đến. Thế mà tôi lại được trải nghiệm cảm xúc “rất thảm họa” ấy cách đây đúng 1 năm.

Đó là một cảm giác có thể gọi là ‘nhục như con cá nục’ mà không biết độn thổ đi đâu. Hăm hở làm một mẻ bánh cupcake ăn mừng sinh nhật thằng cháu 2 tuổi với niềm tự hào, sự hãnh diện vô bờ bến vì sự sáng tạo, sự đẹp đẽ của các chiếc bánh do chính tay mình bắt bông kem và trang trí. Do quá chú tâm dành thời gian cho việc trang trí bánh mà quên mất rằng mình chưa được học công thức hoàn chỉnh làm bánh cupcake mà chỉ chấp nối công thức của những chiếc bánh khác và biến tấu nó thành bánh cupcake. Những chiếc bánh được chuyển đến bữa tiệc trong sự hân hoan tột đỉnh với ‎ý nghĩ rằng ”chắc hẳn sẽ có nhiều người khen ngợi tài năng của mình đây, hahahaha”. Sau đó do bận một số việc nên đến tận tiệc gần tan mình mới tới tham gia. Lúc ấy, mình vẫn chưa nhận ra bất cứ sự bất thường nào, vẫn vui vẻ mời mọi người ăn bánh, vẫn khoe mẽ là bánh này do mình làm. Mọi người cũng vui vẻ, cũng cười cười. Cho tới khi mọi người về gần hết, mình mới ăn một cái bánh. Lớp ngoài trông có vẻ ổn nhưng khi ăn càng vào giữa thì hỡi ơi có một vị đắng đắng hăng hăng lạ kì xuất hiện. Đứng hình trong vòng 1 phút… Ôi lạy chúa tôi! Thảm họa! Thảm họa cupcake! Chợt nhớ những chiếc bánh còn ăn dang dở để trên bàn và cái vẻ cười cười của mọi người lúc nãy…Đầu óc tôi choáng váng. Cái mặt không biết để vào đâu. Tối đêm đó nằm ngủ vẫn còn mơ đến những chiếc bánh nhục nhã ê chề. Cái cảm giác ấy cứ quanh quẩn theo tôi đến tận 2 ngày sau. Cuối cùng tôi cũng phải tự trấn an mình rằng ai cũng có lúc phạm phải sai lầm. Huống hồ bánh của mình rất đẹp. Dù sao mình cũng là người có óc sáng tạo: có hoa, có cỏ, đu đủ, bắp, chuột, chim cú, gấu trúc, rùa, cánh cam, sỏi đá…Lớp kem thì làm đa dạng hương vị như trà xanh, chocolate, ổi…Thảm họa nhưng là một tuyệt tác thảm họa.

Thật lạ là bài học mà tôi nghiệm ra sau thảm họa cupcake này không phải là việc không được chủ quan  khi làm bánh hay cần nâng cao tay nghề làm bánh ngon hơn mà phải học cách đối diện với thất bại. Khi thất bại chúng ta thường không dám đối diện với bản thân và những người xung quanh, lại bị bó buộc tù túng trong những suy nghĩ cực đoan, tiêu cực, không lối thoát. Mỗi lần họ nhìn vào mình cứ như là cứa vào vết thương đau càng thêm đau. Thôi thì mặc kệ, thiên hạ muốn nghĩ gì thì tùy. Cứ tìm một điểm sáng trong cái hang tối đó mà hướng tới nó, mà giải phóng cho cái tâm trí nặng nề để tìm lối thoát cho bản thân.

 

Both comments and pings are currently closed.

Comments are closed.

Powered by WordPress | Designed by: Best SUV | Thanks to Toyota SUV, Ford SUV and Best Truck