Đáp chuyến bay đến Pháp vào một ngày đẹp trời, tui ghé thăm một ngôi làng kiến trúc cổ vào thế kỷ XX ẩn mình trong khung cảnh thiên nhiên kỳ vĩ . Rồi tui sảng khoái ngồi lắc đùi nhâm nhi vài ly rượu vang tuyệt hảo trong hầm chứa rượu của các sĩ quan Pháp. Mấy chả còn vui vẻ tặng tui vài chai đem về uống chơi. Khoái quá, tui cười toét cả cái miệng rồi giật mình tỉnh giấc mới biết mình vẫn còn ở Việt Nam. Hóa ra tui bị Bà Nà hills nhuộm đầy chất Pháp ấy nhập vào mình từ khi nào mà không hay.
Cái cảm giác lơ lững trên cái cáp treo Bà Nà một dây dài nhất thế giới (5.042,62m) vẫn còn ám lấy tui. Chưa thấy cái cáp treo nào mà đi hoài vẫn không tới đỉnh núi. Thời gian đi từ ga đi đến ga đến khoảng chừng 15 phút chứ chẳng chơi. Vừa kích thích với cảm giác phiêu lưu; vừa thích thú với phong cảnh xanh tươi của rừng nguyên sinh thiên nhiên; vừa mát mắt với vẻ sống động uốn lượn của thác Tóc Tiên; lại vừa hồi hộp khi nhìn thấy độ sâu thăm thẳm từ trên xuống, đó là thứ cảm giác hỗn mang rất khó tả. Lên tới đỉnh, đập vào mắt tui là khu làng Pháp nổi bật những căn nhà cổ đẹp như trong các câu chuyện cổ tích. Du khách xôn xao tấp nập qua lại; Fantansy park ồn ào náo nhiệt với nhiều trò chơi hấp dẫn; đến những màn ảo thuật, xiếc thú hào hứng, tất cả dường như rất sinh động đầy màu sắc nhưng vẫn không đủ sức che lấp được vẻ đẹp bình dị, kiên cố và cổ xưa của kiến trúc nơi đây.
Muốn di chuyển từ khu Morin sang khu Debay thì phải tiếp tục đi bằng cáp treo. Hệ thống cáp treo khủng này thật khiến cho người ta cảm thấy đáng đồng tiền bát gạo khi phải chi ra 400,000 VND/người để lên núi. Sang đây, tui có dịp chè chén rượu vang trong hầm rượu Pháp được đào xuyên qua lòng núi với nhiệt độ lý tưởng 16 – 20oC, thăm quan chùa Linh Ứng với tượng Phật cao chót vót, dạo bước trong vườn Tịnh Tâm và chiêm ngưỡng khu nhà cổ. Với không khí lành lạnh trên đỉnh núi như thế này thì càng đi càng thích; càng hít thở được không khí trong lành của thiên nhiên càng thấy nơi đây không giống nơi ta sống. Đây không phải là tiên cảnh, nơi ta sống cũng không phải trần gian. Tiên cảnh sao lại vui? Trần gian nào có buồn?
Trần gian nơi nào? Tiên cảnh ở đâu? Nó tại trong lòng người trong từng khoảnh khắc. Dù trần gian hay tiên cảnh thì đến với Bà Nà Hills Đà Nẵng, chúng ta cảm nhận ngay được sự khác biệt đến mức phải khao khát được sống nơi kiến trúc cổ ấy, được hít thở, được chiều chuộng trong thiên nhiên nguyên sơ tươi đẹp. Hoa đào chuông rung rinh trước gió khẽ vẫy gọi. Bonjour Bà Nà Hills!
(Cáp treo)
(Khu làng Pháp)
(Fantasy park)
(Khu ẩm thực)
(Hầm rượu Pháp)
(Chùa Linh Ứng)