Tình cờ nghe được bài giảng của nhà sư Thích Đức Tiến với chủ đề “Đời là một giấc mộng”, trong đó thầy kể về câu chuyện “Giấc mộng kê vàng” để làm minh chứng cho bài giảng. Chuyện kể có một anh học trò đi thi và thi trượt. Sau khi thi trượt anh mang trong mình niềm đau nỗi khổ, sự thất vọng quay trở về, bụng đói meo và ngất xỉu bên đường. Tình cờ gặp một vị đạo sĩ nọ đã cứu anh, đưa anh về một am cốc, tắm rửa cho anh và đặt anh nằm ở một góc giường. Liền sau đó vị đạo sĩ mới nấu cho anh một nồi cháo kê vàng. Trong lúc chờ đợi nồi cháo chín, anh nằm mơ. Nhắm mắt chỉ một chút mà anh mơ thấy cả cuộc đời . Anh mơ thấy mình thi đậu, đỗ trạng nguyên, làm quan, được vua gả công chúa cho. Sau này còn được phong lên chức tể tướng. Bỗng biên cương có giặt loạn, nhà vua đề nghị anh ra biên cương dẹp loạn. Anh đánh trận thua, bị giặt bắt.Và họ đang lôi anh ra đoạn đầy đi xử trảm. Trong lúc đao phủ giơ đao chém., anh hoảng quá la lên và tỉnh dậy. Khi tỉnh dậy, nồi cháo kê vàng vẫn chưa chín nhưng giấc mơ đã kéo dài cả cuộc đời. Đây chính là “Chuyện giấc mộng kê vàng” để ẩn dụ cuộc đời là hư ảo, không thật, vô thường, giả tạm.
Nhờ câu chuyện này mà tôi mới biết được món kê vàng. Chưa bao giờ được dịp ăn thử. Nghe đồn người miền Trung thường hay dùng kê để nấu chè vào ngày rằm, giỗ. Và đây là nét văn hóa ẩm thực đặc sắc của người dân nơi đây. Thế là tôi cũng bon chen vào siêu thị mua một bịch kê vàng về thử nấu chè xem như thế nào. Hạt kê nhỏ giống như hạt cườm mini, có màu vàng ươm. Nấu chè kê cũng không phải khó lắm. Cho kê vào nồi nước đun sôi. Khi nồi kê sôi thì phải hạ lửa và liên tục dùng vá khuấy cho kê không bị cháy. Đúng theo nguyên tắc thì kê chín thì cho mật mía và gừng giã nhỏ vào. Nhưng tôi không tìm được mật mía nên đành cho đỡ đường phèn vào. Tiếp tục để lửa riu riu cho đến khi nồi chè đặc sánh lại, dậy hương thơm là được. Chè kê phải ăn nóng, không được ăn lạnh.
Tất cả mọi thứ, cái mơ thường lớn hơn cái thật. Tôi đã tưởng tượng chè kê chắc hẳn ngon lắm nhưng thật ra nó không như mơ tưởng của tôi. Nhưng dù thế nào thì tôi cũng đã thử nên không phải hối tiếc về giấc mộng kê vàng ấy.