Không thể tin được tất cả tác phẩm này đều làm từ những lát sandwich nướng. Đẹp lạ! Nướng bánh mì khét đen kiểu này thì chắc không thể xơi múi gì được. Bánh mì bơ, bánh mì jambon, bánh mì kẹp thịt… cũng tan theo mây khói. Thấu hiểu một chân lý làm nghệ thuật thì chỉ được cái no mắt chứ không thể làm hài lòng dạ dày ta. Buồn thay cái nghệ thuật ‘Toast Art’ này! Hắn cố tình quyến rũ và làm cho ta rung động. Rồi sau đó nhẹ nhàng bảo rằng “chúng ta không thể đến được bên nhau”. Sở khanh không gì bằng. Ôi đây là một cái thứ tình gì khiến ta phải ray rứt tiếc nuối? Ta không khóc như một kẻ si tình yếu đuối. Nước mắt chỉ làm con tim ta mềm yếu. Ta không oán trách người ơi. Đời là thế. Chỉ thấy tội cho hắn – một vẻ đẹp không xài được.