Lẩu ghẹ bầu

 

 

 

 

 

 

 

 

‘Râu tôm nấu với ruột bầu

Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon’

Ngày xưa, vợ chồng nghèo khó dù ăn uống kham khổ cũng thấy ấm nồng tình cảm. Nhưng râu tôm riết rồi cũng phải chán. Ruột bầu hoài cũng đến lúc ngấy. Tình cảm vợ chồng dễ phôi phai. Ngày nay, muốn vợ chồng ngày càng hoà thuận thì phải ráng cày bừa để có tiền  ăn những  món đẳng cấp hơn. Không cần phải động não hay sáng tạo dữ dằn chỉ cần dựa vào nền của món ăn trên mà phát huy ra một chút mà thôi. Cũng bầu cũng hải sản nhưng cá tính hơn nhiều.  Đó là món lẩu ghẹ nấu với bầu. Nước lèo thì cực kỳ đơn giản. Chỉ cần bắt nước lên, bỏ hành phi và ớt  vào, nêm nếm vừa ăn thế là xong. Khi nào ăn thì mới bỏ bầu  và ghẹ vào nồi lẩu, thêm một ít hành lá, ngò, tiêu vào cho thơm. Hết xẩy à nha! Bầu và ghẹ kết hợp với nhau như cá gặp nước. Ngọt tới tận răng. Tăng tới tận đầu.

Lại một thành ngữ mới ra đời:

‘Ghẹ xanh nấu với quả bầu

Chồng xì vợ xụp gật đầu khen phê’

Muffin sầu riêng

(Muffin)                                                                                                   (Cupcake)

Bánh Muffin có hình dạng và công thức na ná bánh Cupcake. Quả thật là lúc đầu tôi không thể phân biệt được 2 loại bánh này. Sau khi ngâm cứu thì tôi cũng nhận ra một ít sự khác biệt.

Theo truyền thống thì bánh Muffin không có kem phủ lên bánh nhưng có thể phủ thêm Glaze (sốt ngọt ), trong khi bánh Cupcake thì xinh tươi, mượt mà hơn nhờ vào công nghệ trang điểm topping cream hay cream cheese. Nhìn Cupcake cứ trông giống như  các cô gái kiều diễm, rất đáng yêu; còn Muffin như mấy tên con trai thô kệch, nhìn chán chết đi được. Điểm khác nhau này cũng không khẳng định hoàn toàn đâu là Muffin, đâu là Cupcake. Người ta có thể lấy Muffin cho kem phủ lên và ngược lại bánh Cupcake thì không cần phủ phiết gì cả. Nếu không nói ra thì đố ai mà biết. Tuy nhiên là người sành ăn thì đừng để ai lừa mình. Tuyệt đối lưu ‎ý  rằng bánh Muffin thì đặc hơn còn Cupcake thì xốp hơn vì công thức bánh Muffin lượng bơ bao giờ cũng ít hơn nhiều so với lượng bột còn công thức Cupcake thì lượng bơ và bột gần bằng nhau. Ngoài ra vẫn còn một khám phá  thú vị và hài hước mà ít người biết được. Nếu bạn ném một cái bánh Cupcake vào tường, bạn sẽ nghe 1 tiếng ‘thổi phù’ tựa như tiếng hơi phụt ra. Nếu ném bánh Muffin thì sẽ nghe 1 tiếng ‘thịch’ rõ to. Điều này hoàn toàn chứng minh được bánh nào xốp hơn và bánh nào đặc hơn.

Ta cứ lấy bánh Muffin sầu riêng này ra thử xem có đúng sự thật như tôi nói không nhé. Hương vị sầu riêng sẽ làm bánh Muffin này trở nên thơm ngon hơn mặc dù không cần thêm lớp kem phủ  như bánh Cupcake.

 

 

 

 

 

 

+ Nguyên liệu

- 2 trứng, 300g bột mì, 20g bột bắp, 1 mcf baking soda, 150g đường, 150g bơ, 100g dầu ăn, 50g sữa tươi, 100g cơm sầu riêng, ¼ mcf muối, ½ mcf vanilla

 

+ Thực hiện

- Bột mì, bột bắp, baking soda -> trộn đều, rây mịn

- Bơ làm tan cách thủy. Cho dầu ăn, sữa tươi, vanilla vào hòa tan

- Cơm sầu riêng tán nhuyễn, không xay

- Trứng, đường, muối đánh nổi đặc, tốc độ nhanh từ 3-4 phút-> sau đó cho hỗn hợp bột, bơ, sầu riêng từ từ vào hỗn hợp trứng, đánh đều với tốc độ chậm

- Khuôn tròn nhỏ, lót giấy hoặc thoa bơ, áo bột. Đổ hỗn hợp bột vào 2/3 khuôn, cho vào lò nướng 1800C, 10- 15’, 2 lửa

- Bánh nướng chín, để nguội, rắc 1 lớp đường xay mỏng lên mặt

 

 

 

Tôi ơi! Đừng bao giờ trần truồng!

 

 

 

 

 

 

 

Năm mới sắp đến lén lút nhìn lại năm cũ chỉ thấy một con số 0 to tướng đập vào mặt. Đã vậy tử vi 2013 còn nói đây là năm nhiều khó khăn hơn năm cũ, chỉ nên cố gắng chịu đựng, đừng khởi tham vọng mưu cầu, an phận thủ thừa, nhẫn nại là phương cách tốt nhất để bảo toàn sự nghiệp, dễ bị ốm đau. Sẽ là một năm đại đại đại hạn.

Lúc trước tôi cũng không tin ba cái chuyện tử vi xàm xí này nhưng từ khi thử ngâm cứu tử vi tuổi mình, tôi giật mình thấy nhiều điểm trùng hợp lạ thường. Chẳng hạn như họ viết là năm 27 tuổi là năm rất xấu trong cuộc đời tôi, sẽ có 2 cái tang trong năm đó. Lạy thánh thần thiên địa ơi, không ngờ lại trùng hợp đến sởn cả óc ác. Quả thật năm đó gia đình tôi phải đau lòng tiễn biệt 2 người thân ra đi mãi mãi. Giả sử cho đó là sự trùng hợp thì câu chuyện về một gia đình mà có tới 3 người mất cùng một ngày vào những năm khác nhau thì có thể cho là trùng hợp hay không? Đây là câu chuyện mà tôi vừa mới biết cách đây mấy ngày sau khi ăn đám giỗ một người họ hàng về. Người cha mất đi, sau bao nhiêu năm đúng vào ngày đám giỗ đó người con trai chết, tiếp tục sau bao nhiêu năm nữa trong lúc làm đám giỗ thì người con gái cũng đột tử. Không tin thì cũng không được vì đó là câu chuyện có thật của bậc trưởng bối dòng họ nhà tôi.

Sự trùng hợp liên quan đến chết chóc bi thống như thế này thì không còn là trùng hợp nữa. Nó thuộc về phạm trù thế giới tâm linh huyền bí mà con người không thể thấy được bằng mắt thường. Tôi tin thế giới ấy tồn tại. Con người khi sinh ra đã có một số mệnh riêng cho bản thân, dù có cố gắng thay đổi cách mấy thì cũng không được. Người ta gọi vui là số trời. Có những người phải sống cả đời trong đói khổ, bệnh tật. Nhưng cũng có những người sung túc đến độ mà trị giá một đôi giày của họ thôi cũng đủ cho cả gia đình người ta sống bình yên trong nhiều năm. Có người đang ở đỉnh cao của giàu sang danh vọng thì tự nhiên đùng một cái gia đình tan nát, sản nghiệp tiêu tan. Cũng có người đang ở tận đáy sâu của xã hội thì trúng số và đổi đời. Không ai biết trước đều gì cả. Thế mới gọi là số mệnh.

Thôi thì năm nay dù cho số 0 có đập vào mặt thì ‘tôi ơi’ đừng vội buồn. Vì có thể năm sau thê thảm hơn. Nếu năm sau đã thê thảm thì cũng không buồn vội. Vì không chừng những năm sau sau sau nữa còn khủng khiếp hơn…Tiền ‘không’. Tình ‘không’. Đã rách nát lắm rồi. Nếu tinh thần mà ‘không’ nữa thì chỉ có nước là trần truồng luôn. Sống trong cái xã hội này mà trần truồng thì sẽ bị xem là điên. Thì ‘tôi ơi’! Xem như tao xin mày đấy, dù như thế nào đi nữa thì đừng bao giờ để trần truồng nhé!

White Palace

  

Đã lâu lắm mới có dịp ăn đám cưới tại một nhà hàng sang trọng như thế. Vừa bước vàoWhitePalaceđã thấy choáng ngợp bởi dàn đèn khá bắt mắt và không khí rộn ràng của Giáng Sinh. Người người thì  xôn xao nhộn nhịp như trẩy hội. Ai cũng đẹp, cũng xinh. Kẻ thì tranh thủ chụp hình với ông gìa Noen và cây thông. Kẻ thì tự sướng ở một góc đẹp nào đó. Có lúc tôi tưởng như đây là nơi để họ tham quan, chụp hình chứ không phải tham dự đám cưới.

  

Thì là cung điện nên thấy cái gì cũng khác, cũng to, cũng hoành tráng. Phòng cũng to. Bàn cũng to. Một bàn có thể ngồi độ 18 người. Thật tình nếu không phải ở đây có phong cách phục vụ thực khách tới tận răng thì xin nói thật với cài bàn to như thế tôi không thể nào gấp thức ăn tới được. Thức ăn thì khỏi phải nói vừa hay vừa lạ lại vừa tròn vị. Điều đặc biệt mà tôi thấy thích thú là trong lúc chờ đợi buổi tiệc bắt đầu thì mọi người được phục vụ một cái bánh Croissant phomai nhỏ. Tinh tế ở chỗ hiểu được  tâm lí  khách mời trong các tiệc cưới người ViệtNam. Việc đi trễ là chuyện thường. Người nào điên điên mà tới trước phải chờ đợi mỏi cổ thì là điều bất thường. Chiếc bánh ấy nhằm xoa dịu những người điên điên như tôi. Ngoại trừ món cơm chiên sau cùng hơi bị khô vá chán thì tất cả các món còn lại đều ‘mém perfect’.

Món thứ 1 là tôm Wasabi và Cocktail tôm. Chỉ với 2 con tôm mà sao phối cảnh thật hài hòa. Tôm đối với tôm. Một con nằm ngang một con đứng dọc. Độc đáo ở chỗ là cocktail tôm được đựng trong một muỗng rất khác biệt. Cứ như là món trong món, trong món có món. Nếu tôm Wasabi sở hữu vị giòn béo thì Cocktail tôm lại giúp cân bằng độ béo ấy bởi sự tươi ngon và vị chua ngọt rất thanh. Có thể nói món này thỏa mãn cả vị lẫn sắc.

  

Món thứ 2 là súp gà Tokyo. Dù đã đọc Menu biết được món kế tiếp là món súp. Nhưng tôi không phải bàng hoàng khi thấy nhân viên đem ra mấy cái thố bánh phồng lên như bánh Suffle. Bụng bảo dạ ‘hay là họ đổi món ? mà cái bánh to như thế thì làm sao ăn tiếp được mấy món khác nữa ?’. Loay hoay xắn cái muỗng vào cái bánh thì chợt nhận ra miếng bánh đã lọt thỏm vào trong nước súp bên dưới. Ngoài sức tưởng tượng của tôi. Không thể nào ngờ được họ làm lớp bánh ấy để thay cho một cái nắp giúp món súp giữ được độ nóng lâu hơn. Điểm mạnh của món này là sự sáng tạo từ lớp bánh nhưng điểm yếu của nó cũng chính là lớp bánh. Lớp bánh quá dày nên hầu như không ai có thể ăn hết lớp bánh ấy. Hơn nữa, vị của nước súp tuy không nổi bật với thành phần chính là một số loại nấm nhưng đã vừa đủ, nên khi trộn thêm với lớp bánh làm cho vị bị yếu đi hẳn.

Món chính thứ 3 là cá chẽm chiên sốt bơ cam_rau củ. Màu sắc rất đẹp. Cá vàng đều. Giòn nhưng vẫn giữ được độ thơm của cá. Hòa cũng sốt bơ cam càng làm cho món này hấp dẫn hơn. Tôi đã ăn nhiều lần món cá chẽm chiên này nhưng quả thật cung điện này làm món này ngon hơn hẳn.

Món chính thứ 4 là gà cuộn phomai đút lò_ sốt gravy. Từng xâu xiên thịt dài được đem ra trông thật là thèm thuồng. Một phần bao gồm 1 miếng khai tây, gà cuộn và sốt gravy. Tất cả có vẻ hoàn hảo nhưng khi ăn thì không được hợp khẩu cho lắm. Sốt gravy nghe ‘kiêu’thế nhưng cũng không thể cứu được cục diện. Không phải món Tây nào cũng phù hợp với người Việt Nam.

Món cuối cùng là món cơm chiên. Có thể nói đây là món khá hốc, khô. Một số người lanh trí chỉ yêu cầu nhân viên múc nửa chén thôi. Còn tôi vẫn giữ nguyên một chén, ăn muốn trợn trắng con mắt. Một cái kết dở tệ cho phần món ăn chính.

Tôi khá thích phần tráng miệng với cách trang trí thật thanh nhã với sự điểm xuyết làm nền của hoa văn chocolate. Chính món này đã giúp buổi tiệc kết thúc một cách có hậu. Đang còn nghẹn tới nghẹn lui vì món cơm chiên thì muỗng đầu tiên của Mousse chanh dây vàng ươm mà tôi được nếm đã làm sự ngán ngẫm biến mất ngay lập tức. Vị chua ngọt thanh và thơm của chanh dây cùng với vị béo của whipping cream đã làm tôi thấm. Tôi bắt đầu ngấm, mơ màng trong ly Mousse mềm mại, mịn màng, man mát ấy. Nếu chỉ dừng lại ở Mousse chanh dây thì có lẽ tôi không thốt lên từ ‘Wow’. Sự kết thúc tinh tế ở đây lại nằm ở quả nho và dâu. Vì dù Mousse có ngon đến đâu thì dư vị ngọt béo của nó vẫn làm cổ ta hơi bị gắt. Nho và dâu đã giúp cân bằng lại tất cả. Không phải ai cũng tinh mắt nhìn ra vấn đề này nên họ lại chọn ăn trái cây trước thay vì ăn Mousse trước.

White Palace giúp tôi mở rộng tầm nhìn về thế giới ẩm thực. Đó là một nghệ thuật phong phú, đầy màu sắc, khoa học và rất tinh tế . Sự tinh tế không chỉ ở vị giác, thị giác mà còn nâng tầm lên ở xúc giác, thính giác, cảm giác, trí giác…Có người không cần nhìn, không cần nếm, chỉ cần họ nghe được tiếng nước từ vá đổ xuống nồi họ có thể phán đoán được nồi súp ấy đã đạt chuẩn chưa. Có người họ dạy nấu ăn nhưng lại không thể đưa ra công thức chính xác được vì mỗi lần nấu là mỗi lần họ phải phán đoán lại tình hình nguyên vật liệu, tình hình thời tiết khí hậu. Độ nước, độ ngon ngọt hoàn toàn khác nhau. Bái phục! Quả là những bậc thầy ẩm thực. Đôi lúc tôi cũng hứng thú trổ tài làm bậc thầy nấu ăn, không thèm nhìn, không thèm nếm, chỉ cần nghe được tiếng xèo xèo dữ dội là tôi biết nồi cá ấy đã khét…khét…khét lẹt. Thật bái phục!

 

 

Món gì chiên đây?

‘Khoai lang chiên’. Đó là đáp án chung của mọi người trong gia đình khi nhìn thấy món này. Tiếc thay câu trả lời chính xác là câu trả lời khó đoán nhất và bất ngờ nhất. Có thể nói đây là món mà hầu như chưa ai nếm thử bao giờ vì đó là thứ bị bỏ đi không ai thèm tới. Cho dù nghĩ thì nghĩ cũng không ra. Tôi thích sự khó đoán và bí ẩn ấy.

Món này xuất thân từ  dòng họ trái, chứ  không phải dòng họ khoai củ gì cả. Trái này có một đặc điểm hại người là không thể nào ăn vụng hoặc giấu diếm ăn một mình được. Vì hễ ăn là bị tó ngay. Mùi của nó thì ôi thôi thơm lừng cả một lùm. Đã kể thì phải kể cho trót. Hột của nó công dụng còn khủng khiếp hơn. Ai mà ăn vào thì chớ có dại mà ngồi gần ai. Tình yêu, tình bạn, tình thân  bao năm sẽ bị cái hột này phá tan.

Nói là thứ bỏ đi nhưng thật ra cái này cũng thuộc dạng bỏ đi thì uổng vì độ ngon ngọt của nó cũng không kém gì phần ăn được của trái ấy. Tiếc quá nên nghĩ ra cái món chiên này. Không ngờ lại ngon và thơm ra phết. Cũng tùy trái thôi nha. Không phải trái nào cũng có thể tận dụng thứ bỏ đi này. Chính vì lí do đó mà tôi mới nói ít ai có cơ hội được nếm.

Sơ  sơ nhiêu đây chắc mọi người cũng có thể đoán được đây là món gì chiên rồi. Chỉ cần một chút động não, ta sẽ có ngay một món ăn vặt vô địch thiên hạ trong thời buổi kinh tế thị trường khó khăn này. Tiền vào thì ít mà ra thì như  nước lũ. Nói chung là phải biết tận dụng triệt để, không được phí phạm của trời cho. Đúng là trong cái khó thì ló cái khôn.

 

************

P/ S : Xơ mít trộn với bột chiên giòn chiên lên ăn thật là lạ, ngon và rất ‘mít đặc’.

 

 

Powered by WordPress | Designed by: Best SUV | Thanks to Toyota SUV, Ford SUV and Best Truck